HOA PENSÉE CHO EM
***
Em vẫn đi? Có bao giờ trở lại?
Em đâu rồi?, cô bé cuả nhành soan
Chân không vững, anh say vầng trăng dại
Tuy bên ni ,chiều rất Huế ,thênh thang
***
Hoa pensée , anh lang thang Bầu Vá
Hoa cúc vàng , anh nôn nức qua sông
Đêm Thượng Tứ, mưa khóc trên vành lá
Chiều trời thu, áo luạ tím hoàng hôn
***
Vòng tay anh , chừ nằm mơ giấc lạ
Hoa sầu đông mấy nhánh nhớ em đây !
Tóc yểu điệu chảy trên vai, nghiêng ngã
Tình yêu ơi giờ qua sáng chưa ngày ?
***
Thiếu chiếc nón, thiếu mắt nai huyền hoặc
Anh qua cầu ,trường Đồng Khánh bên tê
Anh theo gió , hởi mây ngàn xa lắc
Rặng thông sầu dọi mãi bóng cơn mê
***
Mưa muà đông , sẽ bao giờ dứt hạt ?
Em muà đông , sao chẳng nhớ sân trường
Màu mực tím chúng mình dần phai nhạt
Anh muà đông, còn lại phượng em thương
Đônghương
CHUYỆN MỘT CÀNH HOA
(Viết thay lời “Cô bé của nhành soan”)
Thơ anh viết có bao giờ xem lại ?
Em đâu là cô bé thích hoa soan,
Nhắc làm chi chuyện say trăng tuổi dại
Giữa một chiều rất Huế anh lang thang ?
Hoa pensée, trao chút tình chắp vá,
Rồi mê cúc anh nôn nã sang sông ?
Đang là đêm, nghe giọt mưa trên lá
Thấy trời thu, chiều áo lụa hoàng hôn ?
Pensée đâu ? Sao nằm mơ chi lạ,
Hoa sầu đông, anh lại nhớ ai đây ?
Trao em hoa, mà hoa không thấy tả,
Tình yêu ơi, đêm ở giữa ban ngày !
Em Đồng Khánh soi sợi buồn trong mắt,
Anh qua cầu nên đâu biết mô tê !
Ham theo gió, anh trở về lâu lắc,
Quên tình em như một thoáng đam mê !
Khi đông sang anh mong mưa nhỏ hạt,
Rồi ước cho phượng nở thắm quanh trường ?!
Xin trả anh cành pensée úa nhạt
Để vơi sầu, liệm kín nỗi đau thương...
Mẫn Hồ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire