BÊN CẦU TÌM MỘT CHÂN DUNG
Rồi buổi nọ ta ngồi lan man khói
Chưa triều dâng nước đã vỗ chân cầu
Tha thiết quá đâu đây như em gọi
Vịn ngang chiều bể cạn với nương dâu
Cúi sát mặt soi lại mình râu tóc
Con cá bồng quẫy lượn sóng chơi vơi
Có thể lúc em đầu nguồn bật khóc
Tưởng niệm ta khoác áo đứng ven đời
Cúi sát mặt nhận diện mình dưới nước
Thời gian trôi trong, đục miết xô bờ
Nửa ngắm mình nửa ngó chiều ân hận
Thương con cò xếp cánh đứng buồn xo
Ờ, tháng mấy, hình như đang tháng mấy
Dưới chân mình trôi dạt một long đong
Chợt quặn thắt như nhịp cầu sắp gãy
Muộn phiền này thà có cũng bằng không
Thì tháng bảy, ừ, đang là tháng bảy
Tưởng chim trời thất vận tưởng lao lung
Tàn điếu thuốc nỗi niềm chưa vội cháy
Kịp cúi tìm trong nước một chân dung.
ĐCĐ
VẪN LÀ KHÚC CHỦ NHẬT BUỒN SOMBRE DIMANCHE
tay cầm hoài que diêm vừa ngún tắt
dụi vào ngày có dành sưởi về đêm
đừng bảo tôi ngoài hiên chiều đang nhắc
giọt mưa dài thả quyện tóc em quên
vô ý chọn đúng nhằm ngày chủ nhật
giai điệu buồn gõ mỏi một chân dung
tình yêu người tôi vẫn tin có thật
chỉ ngón đàn chưa trọn một hòa âm
căn phòng hẹp tự giam mình tự kỷ
chiếc độc bình nhốt quanh quẩn mùi vương
lòng trắng đến lòng mình thành màu giấy
nốt đầu tiên ghi vội nốt sau cùng
chủ nhật buồn đẫm ngàn xưa nước mắt
khúc nhạc tình hóa phổ khúc tang gia
cung đô thứ, lại ngoài hiên mưa rắc
u ẩn này em dắt lối tôi ra?
ĐCĐ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire