SÓNG LÃNG DU
ngàn năm em nhớ con sông trắng
em ước bờ anh cỏ ngậm duyên
cho đảo tương lai hoa trổ nắng
quanh năm chớm nở , vợi con thuyền
trên giòng , em nắm bình minh lại
cầm giữ chờ anh chấm bến tương
lớp sóng lãng du trầm mặc mãi
vật vờ xuôi . bóng mắt hơi sương
hai đầu giang , vĩ , hồn trăng lạc
giấc mộng chìm sâu , tản mác hương
xanh vừa nhú nửa chân mây bạc
nửa vẫn dằng co .ý tiếc thương
và anh vẫn một giòng sông trắng
và em chiếc bóng của hoang đường
trở gió thu . vương cành di mộng
chập chờn trên sóng ánh trăng thương
đht
đht
HƯƠNG TÌNH XA
Nhớ về em, anh nhiều đêm thức trắng
Chuyện tình mình, lắm nợ lại không duyên
Dẫu yêu nhau như ngày mưa đợi nắng
Nhưng bến xưa mãi vắng một neo thuyền...
Em đi rồi mong chi ngày trở lại
Lời hẹn thề nay đã lạc dòng Tương
Sóng lãng du vỗ bờ trôi xa mãi
Để một người ngóng đợi ở thềm sương.
Anh nơi đây, một mảnh đời luân lạc
Mộng chìm sâu, kẻ lỡ mất quê hương
Buổi chiều nay, đứng nhìn mây bàng bạc
Buồn xa em, chua xót một trời thương...
Viết vần thơ gởi người em áo trắng
Trắng hồn anh, sáng một góc giảng đường
Tình tuổi học, còn chăng là ảo mộng
Nhớ một thời hai đứa níu tay buông...
Man Ho
120720
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire