mercredi 15 octobre 2014

VƯƠNG VẤN


(Gửi Đông Hương )

Sợi dây phiền muộn căng trong trí
Em giữ một đầu nối nhớ thương
Ta buộc đầu kia vào định mệnh
Chưa ai muốn kéo đứt tơ vương

Về buông cơn gió qua miền rộng
Ta thả niềm vui bay khắp nơi
Đời trút sợi mưa chiều đẫm ướt
Tan hoang hạnh phúc giữa lưng trời

Em về bên phía tinh cầu sáng
Ta ở lại đây với nắng chiều
Ngày tháng giăng tơ qua trước ngõ
Đợi ta cùng bước xuống đìu hiu

Tình thơ treo giữa trời lơ lửng
Ta bỏ vào thơ một chữ sầu
Theo bóng mây in trên mặt nước
Thơ còn trôi mãi đến ngàn sau

Tuổi hoàng hôn mọc bên triền núi
Ta đứng ngẩn ngơ cuối nẻo trần
Em buộc dây tình quanh trái đất
Cho ta vương vấn suốt trăm năm

 ĐỖ HỒNG

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire