samedi 11 octobre 2014

PHỐI ÂM: BIỂN VÀ NỖI NHỚ - MỘT THOÁNG MƠ QUA


dấu vết một trời ươm hạt lệ
dư ảnh mùa Thu không lá rơi
vì sao? ai hỏi làm sao kễ
lỗi nửa vì em, lỗi nửa Người
*
thầm kín xanh xao hơn biển trẻ
em ngồi vọc mãi thủy triều xưa
mười nhánh gầy đan nhau, lặng lẽ
khuya trào mặn khóe kẽ chờ mưa
*
chao nghiêng hương nhớ lên mây biếc
chạm nắng hồng Xuân thuở biết yêu
ngó lại hướng đầu tiên tha thiết
hằn lên biên giới hoàng hôn chiều
*
em đem giấu kín rương tình cảm
vờ nguôi ngọn sóng biển thu ba
em nối hai đầu khuya với sớm
giữa để tình nhau lịm giấc ngà
*
quen những triều âm vang buồn lạ
gối đầu nghe tiếng hát ngư nhân
ôm hòn sỏi lạnh hôn lên má
mà như lòng nhớ lắm tri âm

đht

MỘT THOÁNG MƠ QUA


Cảm tác từ bài thơ của đh:
BIỂN VÀ NỖi NHỚ


Tiền kiếp ta làm thân lãng tử

Một đời Phạm Lãi nhớ Tây Thi

Ôm đàn dạo khúc sầu lưu thủy

Lỡ hẹn trăm năm với Tử Kỳ
*
Nay gặp tri âm miền đất lạ

Dòng thơ mật ngọt thuở hồng hoang

Chảy cùng tư tưởng xuôi về biển

Thành lũ tình yêu ngập thế gian
*
Nhất nhật tam thu tình bất kiến (*)

Mỗi bài hạnh ngộ, một hành tinh

Một làn dao khắc vào da thịt

Để nhớ thiên thu một bóng hình
*
Em đến từ đâu trong vũ trụ

Làm cơn bão nhỏ giữa đời ta

Cho ta nghiêng ngả trong trời đất

Như cỏ tương tư trước gió mùa
*
Còn lại ngày vui ly rượu cạn

A-dam ngồi hát gọi E-và

Lời ca lạc lỏng vườn khuya vắng

Một thoáng mơ qua trái đất già


3:30 chiều thứ bảy 11/10/2014

Đỗ Hồng

* Nhất nhật bất kiến như tam thu hề

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire