jeudi 16 octobre 2014

ANH ĐÀO VỠ



Tôi sẽ đi thôi, Đà Lạt nhé
Dấu chân son, mắt biếc nhớ thương
Môi hồng héo nụ, em hờn dỗi
Tà áo tìm tôi trong gió ngoan


Tôi nghe xôn xao trời mênh mông
Trên cao nguyên vẫn lạnh như đồng
Lũng xa mây tím sầu thăm thẳm
Cùng gió qua đèo tôi ruỗi rong


Tôi rời Đà Lạt, anh đào vỡ
Quay quắt hồ xưa khua sóng trôi
Ngàn thông ngơ ngác, rừng nghiêng ngả
Ghềnh thác đồi non chôn tuổi tôi


Ngự Thuyết

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire