mardi 25 mars 2014

MỜ MỊT


Có những nỗi buồn nghẹn đắng trong tim
Nơi cuộc sống tầm thường đến tội
Những con người giẫm lên nhau lầy lội
Quên mặt nhau năm tháng vô hồn

Ngày tháng ba khung trời chưa mở lối
Vẫn mù sương dốc cuối đời mình
Đêm vô ngôn đêm cứ lặng thêm
Buông sương giá phủ lòng mình. Lạnh quá !

Có những người chạy quanh đầy vội vã
Mất hút tình thân mệt lả bản thân mình
Một phút chốc, ngó quanh đời buồn tênh
Đánh dấu hỏi, hỏi sao đời nghiệt ngã

Có những khi cao xanh cũng hú họa
Khiến loài người rơi nhiều cảnh lâm li
Để khổ đau họ ngoảnh mặt bỏ đi
Mất niềm tin vô cùng nơi trần thế

Có nhiều khi lừa mình, đời chẳng tệ
Cố lên đi, cũng sẽ có lối ra
Sớm mai thôi, nắng xua màn đêm giá
Ngã rẽ đời, ta lại gặp chính ta.

TA140325 Trầm Nhi

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire