được mấy bữa . ghẹo Thơ cười khúc khích
cám ơn dòng ngọc bích . ngữ ngôn em
nếu chẳng thế . giữa trầm luân phế tích
đời dìm ta mất biệt giữa vô biên !
em nhặt bóng . tương tư lời của gió
ta ôm tình . thao thức ngủ theo trăng
thỏ thẻ mãi bên đời . hương vị nhớ
sóng trăm năm . còn ngỡ rộn quanh thân
dòng sữa Mẹ . ngọt tràn đêm cổ tích
chảy vào thơ . mạch đất chuyển lời ru
giữa băng hoại . sau cửa tù thế kỷ
đụng vai thơ . ta bỗng nhếch môi cười
thời cuồng bạo . quăng đời vào thác lửa
giữa thốt nhiên . ta gọi Thơ bằng Em
để từ đó . tim ta chia hai nửa
nửa chứa tình . nửa nữa của Thơ . EM !
Cao Nguyên
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire