Cũng là núi, cũng là đồi
Cũng màu hoa tím đơn côi giữa rừng
Cũng sương khói dựng chập chùng
Mà sao vẫn nhớ vô cùng cao nguyên
Một ngày hạnh phúc bình yên
Lính bâng khuâng nhớ về miền dấu yêu
Trường Sơn ấp ủ mây chiều
Nắng in trên lá, buồn thiu gió vờn
Tháng năm áo bạc, vai sờn
Làm thân lính trẻ cô đơn, miệt mài
Hương rừng gợi nhớ về ai
Nhớ mùa trọ học, nhớ hoài tình thân
Nhớ chiều đọng tiếng chuông ngân
Đường tan trường bước phân vân xuống đồi
Bây giờ đời lính nổi trôi
Giữa vùng sinh tử vẫn bồi hồi mơ
Nhìn cây mơ bóng thông già
Nhìn trời chạnh nhớ một tà áo bay
Nhớ chiều phố núi đan tay
Lối xưa, dốc cũ, tháng ngày hồn nhiên
Giữa trời bóng nắng chao nghiêng
Nhìn vòm lá xếp nhớ triền thông xanh
Chiều nay trong phút yên lành
Chiến trường lắng đọng, Lính thanh thản...buồn!
HUY VĂN
(Quế Sơn, Quảng Nam 02-1974)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire