Mùa xuân âm thầm về trên phố cũ
Sỏi đá nhớ em chợt biết ưu phiền
Hàng cây tương tư đứng chờ mọc lá
*
* Em ở nơi đâu đường đời muôn ngã
Có về quanh đây như thoáng nắng mưa
Còn một mình ta ngồi giữa phố xưa
Nghe trong trái tim từng thành quách đổ
*
* Bài thơ nở trên hoa vàng mấy độ
Như bóng lênh đênh che mát cuộc đời
Ngày tháng mỏi mòn theo nước sông trôi
Ta còn ở lại làm thân cổ thụ
*
* Gác trọ trần gian một đời tạm trú
Chờ mùa xuân về theo bước em qua
Đường phố quanh co trong trí phai nhòa
Từ cõi mơ hồ tình xuân chợt đến
ĐỖ HỒNG
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire