TRÁI TIM HUẾ
tim bốc đồng nôn nao tìm nắng Huế
nắng Dạ Lê, nắng Cửa Thuận , Hoàng Thành
chốc chốc cứ ngỡ là mình diễm lệ
so gót hồng với bóng sen Tịnh Tâm
xưa nhiều lần mưa tháng hè Đồng Khánh
áo trắng dài che không ấm đôi vai
nhìn dĩ vãng , gặp ngày mô đang đứng
dưới cổng trường , tay ai đậu trong tay
nên mười sáu tuổi hồng tim người nắm
tình yêu đầu hoa nụ ướt sương đêm
đã chắt chiu thương chiếc hôn anh gắn
bờ môi mình và ánh mắt nhung êm
rồi một chiều nắng bỗng ngưng , đứng sững
gió sa trường thổi mất cánh bằng thương
lần đưa tiễn mắt tim nhoà ướt sủng
thấm vành môi , buồn đến tím sông Hương
...
xứ tim gửi tình mười lăm thôn Vỹ
xứ tim thương rừng Phố Núi hiền hoà
tim mở gương nhìn không gian thiên lý
ơ !
hèn chi chừ mới gặp lại người xa !
đông hương
gửi một người rất có duyên với Huế
tim bốc đồng nôn nao tìm nắng Huế
nắng Dạ Lê, nắng Cửa Thuận , Hoàng Thành
chốc chốc cứ ngỡ là mình diễm lệ
so gót hồng với bóng sen Tịnh Tâm
xưa nhiều lần mưa tháng hè Đồng Khánh
áo trắng dài che không ấm đôi vai
nhìn dĩ vãng , gặp ngày mô đang đứng
dưới cổng trường , tay ai đậu trong tay
nên mười sáu tuổi hồng tim người nắm
tình yêu đầu hoa nụ ướt sương đêm
đã chắt chiu thương chiếc hôn anh gắn
bờ môi mình và ánh mắt nhung êm
rồi một chiều nắng bỗng ngưng , đứng sững
gió sa trường thổi mất cánh bằng thương
lần đưa tiễn mắt tim nhoà ướt sủng
thấm vành môi , buồn đến tím sông Hương
...
xứ tim gửi tình mười lăm thôn Vỹ
xứ tim thương rừng Phố Núi hiền hoà
tim mở gương nhìn không gian thiên lý
ơ !
hèn chi chừ mới gặp lại người xa !
đông hương
gửi một người rất có duyên với Huế
TÌNH HUẾ TRONG TÔI
*
Quên sao được, một lần đến Huế
Lạnh trời thu, tháng tám mưa dầm
Thành quách xưa một thời diễm lệ
Tự Đức làm thơ, sen nở Tịnh Tâm...
Bước chân ngang qua trường Đồng Khánh
Đâu rồi phượng vĩ rớt trên vai
Cửa trường đóng sao ta vẫn thấy
Cảnh tan trường lưu luyến chia tay...
Bởi ta biết tuổi em mười sáu
Ánh trăng rằm tỏa sáng trời đêm
Nếu ai đó cùng em đi dạo
Thì vườn khuya cỏ mượt nhung êm...
Phú vân Lâu, Ngọ Môn sừng sững
Vết đạn cày lỗ chỗ tang thương
Mắt Tôn Nữ nhạt nhoà ướt sủng
Má môi hồng im sóng sông Hương...
Ta muốn về qua thăm thôn Vỹ
Ăn chén chè thơm ngọt hiền hoà
Không có em, ngon là nghịch lý
Bởi lòng buồn vơ vẩn thương xa...
Đất ly hương chạnh lòng nhớ Huế
Hơn bốn mươi năm, buốt lạnh hồn
Tôn Nữ ngày xưa bỏ gốc rễ
Đất trời Âu- hạnh phúc chồng con...!
Riêng ta vẫn vết buồn ghi đậm
Đế kinh xưa, đỏ lửa điêu tàn
Ta đến Huế, buồn thương tiếc lắm
Chiến chinh về thành quách xiêu tan...!
Tuổi mùa đông, nhớ thương ao ước
Gặp một lần Tôn Nữ năm xưa
Được nắm bàn tay là ta được
Trọn ước nguyền, viết tiếp bài thơ...
thylanthảo
( Viết sau khi đọc bài Trái Tim Huế của Đông Hương )
*
Quên sao được, một lần đến Huế
Lạnh trời thu, tháng tám mưa dầm
Thành quách xưa một thời diễm lệ
Tự Đức làm thơ, sen nở Tịnh Tâm...
Bước chân ngang qua trường Đồng Khánh
Đâu rồi phượng vĩ rớt trên vai
Cửa trường đóng sao ta vẫn thấy
Cảnh tan trường lưu luyến chia tay...
Bởi ta biết tuổi em mười sáu
Ánh trăng rằm tỏa sáng trời đêm
Nếu ai đó cùng em đi dạo
Thì vườn khuya cỏ mượt nhung êm...
Phú vân Lâu, Ngọ Môn sừng sững
Vết đạn cày lỗ chỗ tang thương
Mắt Tôn Nữ nhạt nhoà ướt sủng
Má môi hồng im sóng sông Hương...
Ta muốn về qua thăm thôn Vỹ
Ăn chén chè thơm ngọt hiền hoà
Không có em, ngon là nghịch lý
Bởi lòng buồn vơ vẩn thương xa...
Đất ly hương chạnh lòng nhớ Huế
Hơn bốn mươi năm, buốt lạnh hồn
Tôn Nữ ngày xưa bỏ gốc rễ
Đất trời Âu- hạnh phúc chồng con...!
Riêng ta vẫn vết buồn ghi đậm
Đế kinh xưa, đỏ lửa điêu tàn
Ta đến Huế, buồn thương tiếc lắm
Chiến chinh về thành quách xiêu tan...!
Tuổi mùa đông, nhớ thương ao ước
Gặp một lần Tôn Nữ năm xưa
Được nắm bàn tay là ta được
Trọn ước nguyền, viết tiếp bài thơ...
thylanthảo
( Viết sau khi đọc bài Trái Tim Huế của Đông Hương )
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire