jeudi 11 octobre 2012

CẢM ĐỀ MƯA QUA PHỐ HỒNG

 
 
MƯA QUA PHỐ HỒNG

mấy hạt thủy tinh bay về phố
gọi là sương trắng chớm tim em
buồn khi không vỗ bay quanh chỗ
bờ đá chiều trăng gót nhón thềm

gió dỗi hờn trời . không dừng lại
gió tìm ông sao sáng đêm qua
khi trăng vướng bận hôn em mãi
quên mất thời gian rón rén xa

chân mưa xuống phố . hơi ngần ngại
lặng bước nhìn quanh..đây là đâu
ta quen hay lạ .con đường ấy
có quán chiều xưa khóc nhớ nhau

ta lạc mất rồi bờ sông tím
ngày anh vừa tặng áo mùa thu
chàm lá vàng lên hương tóc mịn
gội sóng vần P. nước viễn du

anh nhớ Garonne lần anh chạm
vành môi mềm dịu Thành Phố Hồng ?
chất đắng café thành ngọt lịm
giữa giấy bàn thêu mấy chữ thương .

rớt giữa pha lê xưa .tha thiết
hương còn nguyên vẹn nét thơ anh

ĐÔNG HƯƠNG


TÌNH LẠNH MƯA NỒNG
*

Con mắt tình nai chiều trên phố

Nắng nhìn xuyên suốt dáng cô em
Bước đời vẫn khó yên nguyên chỗ
Rêu bám chiều trăng lạnh bước thềm

Mây giận, gió buồn chân dừng lại
Chuyển đổi màu đen tối đêm qua
Mắt nai tham lắm nhìn em mãi
Gần như bờ nước sóng buồn xa

Sợi nắng rung rinh chiều ngần ngại
Em mười năm cũ biết tìm đâu
Mấy lá thư chữ còn nguyên đấy
Quán lạnh chiều xưa mưa bên nhau...

Mưa ngược tháng tư mây đen tím
Trời hè ai khoác áo mùa thu
Giọt lệ lăn buồn da trắng mịn
Đứng giữa trời mà ngỡ mộng du...!

Má hồng ao ước bao giờ chạm
Ngọt lắm em ơi! Giấc mộng hồng
Vòng tay vẽ nét thơ tình ấm
Hương của tình yêu đậm vết thương !

Ai hứa âm vang lời tha thiết
Hoa tình rộ nở trắng tim anh ...

thylanthảo

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire