Em nhắc ta …Thêm kỷ niệm
Con đường có lá me bay
Ngày xưa, bao lần trốn học
Dìu em dưới sợi nắng gầy
Lá vàng rơi trên suối tóc
Tay run…Chạm khúc tơ mềm
Dường như hương thầm còn đợi
Gió về, lùa sợi tóc lên
Ta trót làm người lãng tữ
Nợ bao nhiêu kiếp chư đền
Vết sẹo thời gian sâu hoắm
Để tim rỉ máu từng đêm
Em khắc hồn riêng tuổi mộng
Nâng cánh chim trời tung bay
Mai dù quay về chốn cũ
Mãi lưu ánh mắt tròn đầy
Hồn em, dẫu lòng suối cạn
Tình ta, như nước sông dài
Ngàn năm vẫn xuôi về biển
Bao mùa trăng … Đâu đổi thay!
Dzạ Lữ Kiều
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire