samedi 25 août 2012



..





tình của CHỮ




_________________________

Buổi sáng.
Chỉ có một dúm khoảng khắc,chỉ kịp mở máy đọc được vài hàng chữ mà lòng thấy vui và ấm.Ấm ở khoảng trời đang mưa.Thế đó - Phải rồi mà,trời đất,cây cối cần mưa như những trang giấy cần chữ để có nghĩa.

Chữ của chị hiện ra vơí dòng điệu song ngữ.Chị viết :


"
" Tu sais , parfois vaut mieux être comme une fumée , un appel sans personne au bout du fil , car c'est celà le charme de la vie .
Te souhaite une journée si belle et chaude , chaud comme le coeur de la personne qui t'aime dans l'ombre .
ta grande soeur du pays des Violettes et des Briques rouges qui se penchent sur la Garonne ".

Vậy thì ,thử viết cho chị :
" Em chọn màu tím để viết ( viết chứ không dịch thơ văn bằng ngôn ngữ của miền đất mình đang sống ) Ngôn ngữ bằng tiếng mẹ đẻ có nhiều nét đẹp,nồng nàn như mùi đất sau một cơn mưa rào mùa hạ,mùi đất của tuổi thơ và những ngày ê a đèn sách,ngày áo trắng nhẩy chân sáo đến trường.Lớn thêm chút nữa,có lúc nghe thầy cô nói trong giờ việt văn : " Dịch thơ là chết trong lòng một ít " - Nói như thế theo cái kiểu của một ông thi sĩ thời xưa ' Yêu là chết trong.... "
Thì ra thế,ngôn ngữ ( cho dù bất cứ ở đâu ) cũng có sự tuyệt vời riêng .Ví dụ như ngày ấy nhận được tiếng reo điện thoại.
Giọng Huế của sông Hương kia hỏi,ngập ngừng :
- Allo.Có phải là nhà thơ ( .... ) không ?
Hỏi chi mà kỳ .Làm người ta măc cỡ gần chết vì lần đầu tiên bị gọi như thế.Bộ nhà thơ là một cái nghề chắc ? !! Đành chối bay,chối biến để đoán giọng Huế đó là bà chị.Ở xa mà như gần,thật gần vì vài lý do : Cái bút hiệu nghe đơn giản khi chị hay làm thơ kiểu 7., 8 chữ,rất cổ điển :
".... Nắng mắc quá anh, mua không nỗi
em cần bán bớt mây trời xưa
có tiền chuộc lại vài con suối
đủ mướn dòng sông đang ngủ trưa

...
hương một chiều mưa thơm gió cát
sa mạc trường niên - nhớ với trông
mai đây sương khói miền tao ngộ
anh xối mưa vào tim chạm em *

Rồi dưới những trang thơ,chị thêm dòng chữ : quê hương em là Huế,quê tim em là anh -
Đọc thấy lạ ! Thấy kỳ kỳ ngồ ngộ !
Hai chị em nói chuyện không dứt từ Albert Camus,André Gide,Beaumarchais đến David Foenkinos của quyển La Délicatesse .Có lúc giọng thành nội Huế cười hihihi... dễ quạu như tiếng chim hót cuối chiều.
Hỏi chị : Khi viết,ý tưởng của chị đến từ đâu ?
Lại cười dòn dòn rồi ngập ngừng nho nhỏ như học trò ướt áo trời mưa tím ngắt :
- Chị không biết.Thì chữ cứ từ đầu rơi xuống ngón tay...
Ngộ chưa à,chị ơi ! Chữ của em không giống như của chị hoặc của một CaoNguyên hay tâm thức ngấu nghiến sự tình.Chữ của em đầy ngập buồng tim,tim em có nhiều ngăn.Ngăn lớn nhất thì để dành cho người tình tên là NguyễnthịChữNghĩa....
Trong câu chuyện có vẻ như văn học của mình,em đã khám phá ra vài từ ngữ trong cái nghĩa cho chữ của chị,khi chị đòi bán bớt mây để mua chuộc lại vài con suối ở một bài thơ không nghịch lý.Em chẳng có gì để bán cho ai.Trái tim vẫn một nhịp đập trên quãng đường đi dạo buổi đêm, và từ đó,ý tưởng chầm chậm đến để có điều mà viết...
Vì thế,chị đã gọi cho em - Và từ đó....
Em chúc chị có thêm chút gì vui buồn để viết.



đăng sơn.fr





. * KHI MƯA CHẠM VÀO CÁT

thơ ĐôngHương -






CHÚNG MÌNH

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire