BÂNG KHUÂNG
Trời xa muôn dặm, thế tình càng khó
Đất lạ âu là, thật rỏ nhọc nhằn
Xứ sở vơi dần, khởi hằng đắt đỏ
Nhiều người lo lắng, thời thuở thăng trầm.
* *
Bâng khuâng giữa cõi hồng trần
Nhiều phen đoạn khúc lắm phần lo âu
Hồn non giữa chốn vàng thau
Chim chuyền gãy nhánh lòng nào ổn yên
Nắng khô chim bới cỏ hiên
Côn trùng nắng hạ dời tìm đất xanh
Ước người có chút mộng lành
Chỉ cần sự sống bên mành yên thân
Thương người cất thảm vào thân
Thương người lo lắng muôn phần đói no
Thương người vạn nỗi đắn đo
Thương người ái khổ mong dò lối ra
Bao người chen lấn lên phà
Bao người thiếu thốn gần xa của thời
Bao người vui vẻ chiều mơi
Bao người tất tã ngược xuôi việc làm…
Đặng Xuân Linh
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire