dimanche 24 octobre 2010

MẠ NÌ



MẠ NÌ
***
9/11 : Chiều ni đi làm về. Giờ là đúng15h. Đứng trong cưả sổ nhìn chồng tôi cắt nhánh kiwi , tôi vội bận áo chạy ra xin vài cành làm bouture cho Barbara.
Trong lúc đứng chờ anh cắt , tôi nhìn trời , chiều nay trời nhiều mây, tuy có chút khoảng trời xanh và nắng , nhưng mây xám rất nhiều.
Tôi suy nghĩ , cái trời này tôi vẫn thấy hoài nhưng cái tháng này tại sao nghe buồn buồn và không mấy thích nó . À , thì ra tháng này là tháng 11, tháng tôi ghét nhất trong năm từ khoảng 6 năm nay. Cũng cái lành lạnh , cũng gió heo may , cũng nắng hiu hắt và từng cụm mây nửa đen nửa xám đã để lại trong tôi khoảng trống vắng dà i, dài vô tận , tôi : một đứa con mồ côi mẹ ! Nỗi buồn dai dẳng khi mỗi ngày tôi còn sống , mỗi ngày tôi vội nuốt nước mắt mằn mặn , tôi ngắt ngoải, tự hỏi mình: mẹ đâu rồi, và tự trả lờ i: mẹ bỏ đi rồ i, và tự an ủ i: nhưng mẹ vẫn sống trong lòng đó , inou ơi!
Mạ nì ! ước mơ của con bây chừ không thể thực hiện nỗi , con có thể mơ 1 ngày nào đó con sẽ thành bà hoàng , con còn có thể mơ 1 ngày con sẽ giàu sang , con có thể mơ 1 ngày nào làm chuyến viễn du hoàn cầu , nhưng Mạ ơ i, con làm gì có thể quì bên chân Mạ , để đầu lên đầu gối Mạ, ôm lấy Mạ nói:
Mạ ơ i, Mạ có nạnh (lạnh nhưng lúc nhỏ tôi không nói được chữ L) không ? Nu nạnh như ngày còn bé con hay nói.
Mạ nì ! lúc ni răng con nhớ Ba và em Joe quá, có lẽ con lẻ loi cô độc , chừ con sống cho có sống , cuộc sống không còn ý nghĩa gì nữa cả . Mạ nì ! Chồng con con bên cạnh sao không thấy chút đầm ấm nào . Số con cũng như gia đình mình ; cả đời chỉ cứ đi tìm tình thương của người ngoại cuộc !!
Mạ nì ! lúc ni nếu còn Mạ bên cạnh , con sẽ chạy vô chạy ra nhà thường , hỏi cái ni cái tê ; con thèm ăn gạo lức muối mè Mạ làm , chỉ dễ như vậy mà ngày xưa con hay cự nự , Mạ nói đen , con nói trắng , Mạ nói trắng , con sửa đen . Chừ con tay không !
Tay không đây có 2 nghĩa , Mạ cũng không và tiền bạc cũng không . Suốt cuộc đời chưa bao giờ con nghèo bằng lúc này , Ba biểu con mua gạo lức muối mè nhưng không xu dính túi con lấy gì mua ? Ba cũng nghèo , có đồng mô dư vẫn hay gửi cho con làm quà . Con cũng buồn, nhiều khi nghĩ đến Ba và em , con muốn mua quà nhưng không thực hiện được , con chỉ biết gửi cho Ba và em trong mấy giấc mơ thôi!
Mạ n ì! con chắc con giống mạ , khi mô cũng có chuyện để viết nhưng không có giấy mực ngay lúc nớ hay con không rãnh , rồi con quên đi , rồi qua ngày sau , bao nhiêu ý nghĩ trở thành dĩ vãng , rồi con làm biếng không thèm nhắc .
Mạ nì ! con có thể bỏ việc ở đây để đi làm ở St Gaudens , lúc đầu con ham đi lắm vì ngày tháng nớ gia đạo bất hoà , con muốn bỏ đi xa 1 thời gian , và lại nhiều tiền hơn. Con có nói với ba , Ba giảng cho con hơn thiệt nên con thôi không đi nữa nhưng không phải vì Ba biểu mà con nghe lời ; Mạ biết tính con mà ! nhiều chuyện khác làm con bỏ ý định :
1/ Ở thành phố này con có nhiều kỷ niệm buồn , con đường từ nhà qua thành phố đó cũng vậy , thành phố có nhà thương Mạ đã từng hấp hối và chết trên tay Ba và con.
2/ Bỏ đây đi cũng như bỏ mồi bắt bóng , sống lang bạt như vậy con hết muốn , vả lại con đi rồi , ai sẽ mỗi đêm thắp hương bàn Phật , thắp hương cho các vị thần vẫn sống và phù hộ cho gia đình , ai thắp hương cho ông bà và Mạ ? Bàn thờ sẽ tẻ lạnh ngày đêm.
Con biết Mạ vẫn thương con và cảm nhận được những lúc Mạ về bên cạnh , chỉ có con mới có linh tính đó. Những gì con có bây giờ có bàn tay Mạ giúp .
Mạ nì ! gia đình con chừ có ai ngoài Ba , 2 em , anh Bằng . Con kể Mạ nghe cho vui chứ từ trên cao Mạ đã biết hết rồi . Con xa quá lo cho Ba không được , Joe hơn nửa đời người vẫn nửa trên trời nửa dưới đấ t, anh Bắng các con xem như anh ruột lại bi nan y và sắp sửa theo về cạnh Mạ . Em Lan có lẽ đời xưa với con là ruột thịt hay sao mà chừ con vẫn thưong nó?
Mạ nì ! hồi trước mỗi lần con xuống nhà , mới đến cầu thang đã nghe mùi xào nấu thơm phứ c, tiếng TV Mạ mở , tiếng nhạc cổ điển Ba hay nghe nay nhớ lại rộn ràng và vui quá . Chừ mỗi lần con xuống nhà xem thư cho Ba con ít lên vì cái trống vắng hoang tàn , cái yên lặng lạnh lùng. Con chỉ lên nhà những ngày trời nắng ráo , lại mở cửa sổ cho không khí nhộn nhịp ngoài phố xá uà vào, con đi lục lọi đủ chỗ hình như muốn tìm lại 1 cái gì xưa quen thuộc mà chừ con tìm không ra .
Mỗi lần ở nhà Ba Mạ về , cái trống vắng trong lòng con lại lở loét không có thuốc gì chửa lành mà cũng chẳng có keo gì dán lại được , chỉ trừ tay thần cuả Mạ !
Mạ nì ! con hay gọi Ba nói chuyện phiếm cho Ba vui , thèm ở bên cạnh nấu cho Ba 1 bửa ăn , dịu dàng hơn với Ba vì nhiều khi con cũng hay hục hặc với Ba . Lắm lúc nghĩ vậy, con thấy con ghét con lắm . Tội bất hiếu với Mạ với Ba con có tu ngàn kiếp cũng chưa chắc đền được .
Mạ nì ! lúc nhỏ Mạ nói với con kiếp trước Mạ có nợ máu với con nên kiếp này con sinh ra để đòi nợ ? Lúc mới sinh cho đến ngày mạ đi xa con chỉ làm Mạ khổ , chưa 1 ngày vui con đem lại cho Mạ; con chưa kịp nói được con thương mạ thì Mạ đã đi rồi
Mạ nì ! tối ni con viết những dòng này, tuy đen tối như mực nhưng nếu Mạ hiểu được con trong giờ phút này thì những ý nghĩ đen tối lại trở thành bao ánh sáng rực rỡ con gửi cho Mạ tự đáy sâu hồn con.
Mạ nì! đây là những lời tạ lổi rất chân thành , tuy đêm nay con mới viết ra nhưng thật là từ lúc Mạ bỏ đi xa . Mỗi hơi thở cuả con bây giờ là 1 dòng thú tội dài vô tận . Đêm nay con chỉ kết luận bằng : Mạ nì, con nhớ Mạ lắm .
Inou
đht





Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire