lundi 12 janvier 2015

NIỀM TIN THẮP LỬA



Hôm nay có một điều khác lạ trong anh, mưa rả rích bên ngoài hòa cùng những giọt nghĩ trong trí rơi xuống triền lưng đêm .
Không ngủ được thì lên online dạo một vòng. Ngẫu nhiên bắt gặp cái hình biển vắng vẽ trái tim nằm cạnh một đóa hồng trên cát. Nó ứng với bài thơ "Niềm Tin Thắp Lửa" vừa viết hôm qua. Thế là rinn về bỏ kèm theo bài thơ.
Mỗi sat-na, nhìn góc đời mỗi khác
mỗi cuộc tìm, mỗi khao khát lớn hơn
chắc bởi lòng ta chưa hề ráo hoảnh
những quán niệm tình, cả trước và sau

như em
vẫn mãi là khởi đầu câu chuyện
khi anh nhìn đối diện chính anh
tự hỏi, điều anh chờ đợi
sự xác quyết từ em
về con tim có còn khoảng trống
để chứa niềm khát vọng hóa thân
thành đóa hồng tâm thức
từng cánh xôn xao
khi hương tỏa rực

cứ đặt môi ướm giữa thinh không
sẽ biết đắm say bao giờ cũng vội
mà thời gian chen lấn quá nhanh
vượt trước anh và em
cả triệu triệu cái sat-na
buồn chóng mặt

tìm chút khỏa khuây
điền vào chỗ trống
thế là nhớ, dễ như hơi thở
luồn lách tự nhiên giữa lòng mình
như em vẫn, trong cái nhìn của anh
vào quá khứ
rất tự nhiên, cất giữ giữa tình
những tẳn mẳn thương yêu
của thời mới biết

ở đó, mắt em luôn rực sáng
với tin yêu vừa thắp lửa
ở đó, môi em là huyền thoại
của nụ hôn cổ tích trong mơ
ở đó, anh bắt đầu làm thơ
ca ngợi
tiếng cười em cùng những tiếng chim
trong tầng trời ngọc bích

tất cả ở đó
còn nguyên ở đây
hôm nay và ngày mai
cho dẫu đó là ngày, em hóa bụi
anh vẫn là sợi khói giữa hồn em
hãy tin nhé
hỡi niềm tin thắp lửa
và hãy yêu
như lửa đã trong thơ!

@
Sau lúc an bài "Niềm Tin Thắp Lửa" bên cạnh đóa hồng nơi biển vắng . Những giọt nghĩ tự nhiên buông thêm vài nhúm chữ . Lấp vào khoảng trống trong đêm như thủ thỉ của mình cùng thơ .
Ngọn lửa ấy bắt đầu được thắp lên từ những lời thơ, từ mắt môi em và nụ hôn cổ tích.
Ngọn lửa ấy thắp lên từ mỗi sát na, ước vọng tình yêu cùng khát vọng sống hóa thân thành đóa hồng tâm thức.
Thế rồi sức nóng lan tỏa dần, hừng hực lên với những đam mê, trăn trở... Là nỗi nhớ dễ dàng như hơi thở khi hân hoan nô nức, lúc đau buồn tưởng chừng tuyệt vọng.
Ngọn lửa ấy được thắp lên bằng niềm tin của anh, của em hợp thành ngọn lửa tình yêu bừng cháy trong tâm hồn của những con người yêu thơ.

hãy viết như thơ
lăn trầm con chữ
hãy nói như thơ
thì thầm ngôn ngữ
vẫn lửa trong tim
cả khi mình
im lặng nhìn nhau
vẫn lửa trong tim...

không thế sao em
nghe lòng xúc động
khi con chữ trở mình
dẫu chỉ là tâm thức...

không thế sao anh
vẽ từ ngẫu nhiên
vệt sáng
cảm xúc em
chạy qua những dòng thơ anh
đang ngon giấc
trong thầm thì của lời tim
hóa lửa...

thế nhé em, viết để dành
biết đâu mai chẳng trở thành chúc thư!

Trong không gian ba chiều. Lắm lúc chỉ một mình nhìn đắm vào cũng choáng ngợp với những di chuyển từ ngoại cảnh không mấy ôn nhu, thẩm nhập vào tâm mình những xoáy động bâng khuâng. Và thế là anh lại thì thầm với chính mình, giống như lá thì thầm với gió trong mỗi giao mùa. Biết xanh, biết vàng và biết rơi... theo qui luật. Có thế mới thoát qua những trăn trở, tìm về giấc ngủ dịu êm .

Cao Nguyên
Đêm trắng, cuối đông 2014


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire