( giòng thơ buồn ngày xưa )
@
mơ thật vụng nên con đường trắng xoá
có mấy chiều em đứng nhớ hương anh
nhưng mưa rớt từ sau đôi đồng tử
trắng những hàng đang rũ xuống mong manh
tìm trong mưa con ngõ tim ngày ấy
rong vào đêm nằm ngủ giữa li bì
tại môi khóc buổi em chưa kịp dạy
cho làm thinh trầm lặng bớt kiêu kì
mơ em ngày tên anh chưa từng đặt
em ru em đong đưa võng nôi đời
đã từng thức để hiểu mình có thật
nhưng thơ người mênh mông lắm tim ơi !
rồi mùa Hạ cũng qua đời Thuở Ấy
chào mùa Thu đang nở đóa mười lăm
thơ anh quyện trong hồn em vừa mới
trổ rỡ ràng trong mắt gợn long lanh
đht
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire