xin cứ gọi ta – thằng Lãng Tử
đời du hoang ừ hử kiếp người
thuở còn trẻ sống thời chiến sự
buồn hơn vui – chẳng khóc lại cười
nhà ta ở trên hầm, dưới hố
giữa bon chen mấy ổ trại tù
đôi lúc nhìn xác người lố nhố
rờ thử ta, hơi thở khật khừ
đi cho đã đụng miền viễn xứ
đời chao nghiêng lòng ngất ngứ say
được cái phúc gặp thằng bạn cũ
hát cho nghe mấy khúc lưu đày
có nhiều lúc hồn ta ngớ ngẩn
ù trong tai trống trận Thăng Long
nghe cho kỹ thì ra nhạc Rap
rần rật chen vào chỗ long đong
trên xa lộ chạy xe chầm chậm
láo liên tìm quán cóc ven đường
tri tưởng xe sắp qua Bình Triệu
mắt quẹo cua bảng hiệu Richmond
mãi trong tâm tình nay chuyện cũ
lộn trong lòng đủ thứ buồn vui
ngồi xe hơi lại thèm cuốc bộ
ăn gà quay nhớ lũ cua đồng
Ôi cái thằng ta – tên lãng tử
nhà đã không – quê hương còn mong
lang thang viết thơ gom từng chữ
gởi đầu Tây, gợi chuyện phương Đông!
Cao Nguyên
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire