KHÔNG DÁM HỨA GÌ...
ta yêu người trên võng đưa mộng mị
khi mưa rừng rơi ướt tấm Poncho
người lính yêu là đi giữa mơ hồ
như con gió về bên kia đỉnh núi
ta yêu người khép áo hoa lần cuối
vùi tóc vào bầu ngực bụi trần ai
ta yêu người chỉ đến sáng ngày mai
chân lính trận sẽ rày đây mai đó
ta yêu người giữa hai hàng nến đỏ
giọt lung linh nhểu trên nắp quan tài
hồn đứng lặng nhìn áo cài hoa trắng
bờ môi xưa xin lấp mộ cùng ai
ta yêu người nên không hứa tương lai
xin em hiểu đời lính là như thế....
LP.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire