Ra đêm
gội mát giấc đêm
đèn đom đóm ngọn
đầy thềm mùa hoa
vọc trăng đùa bóng ngọc ngà
cho trăng từng mảnh tan ra không cùng
Ướt đêm
ướt một nghìn trùng
tan đi huyển sắc
vô chung vô hình
bàn tay ngón nhỏ vô tình
chạm lên tờ nguyệt giật mình mà tan
Phạm Quang Trung
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire