mardi 6 mars 2012

TRỜI KHUYA

TRỜI KHUYA


Gửi Nguyên Hương1

Giữa xanh xao đằm thắm vô cùng
Thơ nhè nhẹ ru hồn đêm biêng biếc
Đâu chỉ có trời khuya từng nuối tiếc
Mà bồi hồi ký ức nỗi niềm chung

Nguyễn Tri Niên

BIẾT BAO CHIỀU


Gửi Nguyên Hương1

Trời rất cao cho cánh diều bay mãi
Biển dịu dàng để thơ thả hồn theo
Ơi cơn gió nhẹ ru tình ở lại
Đợi trăng lên sóng vỗ biết bao chiều

Nguyễn Tri Niên

NGÀY XƯA

NGÀY XƯA Gửi Nguyên Hương1

Biển nhớ người im lặng nỗi đau thương
Núi ngơ ngác xa xăm hồn mong đợi
Sông không nỡ cuộn mình như ngày hội
Phố thân thương trầm lặng một con đường
Và lâu lắm vườn xưa đâu có mất
Vẫn vẹn nguyên hình bóng của Ngày Xưa

Nguyễn Tri Niên

GIÒNG THƠ NGUYỄN TRI NIÊN ( MƯA LƯỚT THƯỚT )


Gửi Nguyên Hương1

Mưa của Huế kéo dài nặng hạt
Nón che đầu tà áo trắng tung bay
Mưa lướt thướt quần chùng theo chân bước
Sông Hương cười...nhìn Huế thiệt hay

Nguyễn Tri Niên

lundi 5 mars 2012

TÌNH SỬ SÔNG TRĂNG



trước khi thành Sông, em là mưa
trước khi là mưa em chỉ là hơi nước
bốc lên từ hai khóe mắt thơ ngây
nhìn xuyên đêm đắm đuối ánh trăng đầy!

trước khi thành Trăng, anh là tia sáng
trước khi là tia sáng anh chỉ là thơ
ngẫu nhiên chữ thoát ra từ trí tưởng
nối lời nhau bay lơ lửng trên Sông

từ ấy có chuyện tình Sông Trăng huyền thoại
ngu ngơ như em hóa mộng thành Sông
ngớ ngẩn như anh mơ hồn Trăng đắm nước
trời lung linh neo sóng nhớ mênh mông

trần gian đâu biết Trăng bao lớn
nhân thế đâu hay Sông bao dài
chỉ có gió mới biết đo hai chiều vô cực
chỉ có anh và em mới biết chuyện tình này!

Cao Nguyên

dimanche 4 mars 2012

DÒNG THƠ KHÔNG QUÁN


Mưa

Mưa rơi phủ lấp cuộc tình
Vùi chôn dĩ vãng đời mình rêu xanh
Tâm nào còn mãi lênh đênh
Sóng xưa vang động ân tình buồn tênh
Tình xưa chừ đã ngủ yên
Sao nghe khua động tâm tình ngủ quên.

    Buồn
Buồn nghe tâm thức giăng tơ
Đêm dài không ngủ đếm giòng tâm xưa
Dường như còn chút ươm mơ
Có không cũng chỉ mơ hồ thế nhân.

    Gió
Đêm nghe trở gió cuộc tình
Động tâm thầm nhớ bóng hình xa xăm
Có còn chi nữa mà mong
Gió xưa khơi động cõi lòng tan hoang.

    Lạnh
Lạnh từ tâm lạnh trở ra
Cô đơn đâu chỉ trùm mền mà thôi
Tâm còn dư chút bụi đời
Trầm tư khuấy động một thời để quên.

Không Quán

samedi 3 mars 2012

MÀU CỦA MƯA


Tôi thử đếm và thử vẽ mưa
Ở màu mắt em trong bóng tối
Từ một góc trang sách xưa
Từ một ngày nào áo trắng

Tôi thử đếm màu em ngọt lịm
Trên phím chữ dưới ngọn đèn
Tí tách từng con chữ mệt nhoài
Ngoằn ngoặc nỗi lặng thinh em

Tôi hình dung đến ô cửa mắt
Của một cơn mưa không hẹn thề
Lưng lững về hiu hắt từng khúc nhạc
Và ở chỗ mưa ngừng giọt mải mê

Làm sao tôi có thể vẽ màu mưa
Khi mà lòng mình đã tràn ngập những muà mưa
Tôi thử mà đã không sao thử được
Thôi thì cứ gọi em là một cơn mưa

đăng sơn.fr