nguyễntrườngan & đăng sơn.fr
@
- Ừ - Em về đi,về dưới cơn mưa nặng hạt
Con đường rộng vẫn lộng gió tình tôi
Tôi ngồi lại nhìn cơn mưa qua cửa kính
Em quay đi,nhặt mất nơi tôi những tiếng cười
Ừ - Em , con phố núi đã buồn hơn tôi tưởng
Quyển sách dày nằm trên bàn trơ trọi
Những trang sách thiếu em vẫn lẻ bóng
Những con số quay đi,quẩn lại thế mà thôi
Ừ -
Ừ -
Những buổi,những ngày như thế
Vẫn là tiếng mưa như lệ khúc trong lòng tôi.......
vendredi 24 février 2012
TỪ MỘT CHỖ MƯA RƠI
jeudi 23 février 2012
MỪNG SINH NHẬT EM
bao nhiêu ngôi sao em đếm được
trên nền trời chợt sáng đêm nay
là bấy nhiêu lời anh muốn viết
trong niềm vui, mừng sinh nhật em
cho dẫu trời đêm nay tuyết rơi
những ngọn nến chân thành vẫn cháy
xuyên bóng đêm, soi qua dòng đời
để mãi thấy tin yêu tồn tại
vào mỗi lần mừng sinh nhật em
anh lại nhớ nơi mình đã gặp
từ một bài tình khúc không tên
viết trong đêm mừng lễ tạ ơn
bao nhiêu mùa tạ ơn đi qua
giữa anh-em, tình còn ở lại
xin tạ ơn đời, tạ ơn người
nuôi tuổi em, tuổi tình sống mãi
Cao Nguyên
SÔNG CUỐI GIÊNG

ta chảy về cuối bãi hỏi vàm sông
dẫu vườn biếc vắng trâm cài hôm gió
tiếng chim thơm bữa nọ cất vô lồng
nếu trách móc xin chừa vòm mây trắng
tay tha hương nhón muộn chút hư không
mắt ký thác gửi giùm chòm giêng nắng
lúc ta ngồi ngu dại đếm vàng bông
mây, nắng, ta … hát hò lời kiêu bạc
dẫu mai sau tàn cuộc những đau lòng
nỗi buồn vụn cầm bằng như bùn đất
cắm ngọn sào giêng tiếc ngẩn sâu, nông
ĐCĐ
mercredi 22 février 2012
SÓT GIÊNG
Bởi chưa chiều phía nắng vẫn mong manh
Người đứng bên tôi khoảnh khắc này yên ắng
Nguyên tiêu qua vẫn còn phen nguyệt lặn
Nắm bàn tay vào tự hứa chẳng bâng khuâng
Thưa thốt gì đã quá lứa mùa trăng
Vàng bay đó giao tháng hai nhận lấy
Khép tháng giêng then cửa mùa cài vậy
Lay hoay tìm phố cũ thuở du cư
Tâm cảm đầy, hay dần cạn, như thơ
Lần lượt trôi mỗi dòng sông đằm thắm
Còn rêu phong lòng tôi còn lăng tẩm
Tiếng chiêm bao quả rụng mé sau vườn
***
Và cứ thế, tôi mỗi ngày vẫn thế
Giọt mơ hồ thường gõ vách ưu tư
Nếu tháng hai khi người về bên ấy
Hỏi giùm xem giêng đã kịp sang đò …
ĐCĐ
vendredi 17 février 2012
HY VỌNG

(viết tăng sinh nhật Đông Hương )
17/2
@
Tối nay có thể em về
Chiều rơi đã lạnh bốn bề rưng rưng
Nai tơ chắc đã quên rừng
Núi cao cũng khuất mấy từng mây che.
Tối nay có thể em về
Lá hoa lạnh lẽo đầm đìa tuyết sương
Nhạt nhòa lịm ánh tà dương
Ngại em có mỏi dặm trường bước chân.
Em về yểu điệu thanh tân
Môi son má phấn vô ngần cao sang
Em thơm nội cỏ hoa ngàn
Long lanh sóng mắt, dịu dàng xiêm y.
Em về tâm sự lâm ly
Tóc bay bát ngát hương thề trăm năm
Trải thơ làm nệm em nằm
Giũ mây em đắp, khơi trầm em xông
Ru em giấc ngủ bềnh bồng
Nai tơ quên cả núi rừng hoang vu.
Từng đêm hi vọng mong chờ
Tối nay có thể nghe thơ em về.
Dương Quân
dimanche 12 février 2012
GỞI CHO BIỂN

(gởi về Vô Trú Am)
một lần gởi nhớ về cho biển
chỉ tiếng sóng thôi đã sững hồn
anh vẽ thêm mây và bóng nguyệt
nhuộm cho xanh biếc cả hoàng hôn
một lần gởi gió về cho biển
anh thắp cánh buồm căng ý thơ
cuối đất cùng trời say ước nguyện
đưa tình lên đến cõi huyền mơ
một lần gởi nắng về cho biển
những chú chim xa tíu tít mừng
anh ngước nhìn theo ngàn cánh liệng
hỏi vì sao nắng cũng rưng rưng
vu vơ em gởi chiều cho biển
hải đảo trùng khơi riêng bóng anh
từng bước nhẹ tênh không vướng bận
vì đời một thoáng rất mong manh
Cát Vân
VỌNG GIÊNG
Ngó nghiêng còn tháng giêng suông
Còn con đường vắng hai luồng nắng trôi
Ờ, thêm một chiếc bóng côi
Tôi từ nay sẽ, lặng thôi, phía nhòa.
*
Vịn xưa tìm khóe môi xa
Ngẩn quên chén hạnh thôn hoa uổng hoài*
Trễ tràng một thoảng cầm tay
Đủ đau vạn thuở lưu đày ngàn khơi.
*
Tháng giêng ươm khói thả trời
Chỉ cầu xin quả tim ngơi gõ buồn
Thảng mai chân vấp cội nguồn
Tóc mình điểm bạc về thương tóc người.
ĐCĐ
* Hạnh Hoa Thôn : tên một làng nấu rượu ngon nổi tiếng, theo điển tích Trung Quốc
mercredi 8 février 2012
THẨM HƯƠNG
giữa nhau từ kiếp đời chờ
phải đâu vừa quấn quít thơ gợi tình
mở đêm trở giấc gọi mình
đã như ý chạm vào lung linh lời
song âm tấu khúc tuyệt vời
ấm lòng cô lữ giữa trời tuyết bay
môi chườm hớp ngọn gió say
lỡ quay quắt rớt lệ đầy gối mơ
vói tay níu sợi duyên tơ
chùng căng mấy độ vẫn ngơ ngẩn hồn
nụ hôn ghìm sóng trăng buông
lịm vào biển tím cuộn tròn điệu ru
ngủ ngoan tình nhé ngôn từ
lắng trong huyền thoại tâm tư phiêu bồng
khi thềm soan trải nắng hồng
cơn mơ xoãi cánh giữa vòng thẩm hương .
Cao Nguyên
XUÂN SANG MANG NIỀM NHỚ

Ngày đầu Xuân thẫn thờ cơn mưa bụi
Hạt li ti lầm lũi dáng hiền hòa
Mãi lặng ngắm hồn thoa thêm gần gũi
Hạnh phúc nào hơn suối mắt thiết tha
Ba cây dừa đã đâm chồi nẩy lộc
Cho mùa Xuân đầy gốc rễ tình đời
Hạt nho nhỏ bám lơi từng sợi tóc
Ngón tay mềm ve vuốt mộng vàng khơi
Mưa thấm ướt cõi lòng anh bén rễ
Đóa hoa tình đâu dễ biến trăm năm
Mùa hạn hán khô cằn thêm nức nẻ
Không thèm mơ giọt lệ phủ âm thầm
Anh thầm gọi tên em từ xa lắc
Hầu Xuân về dào dạt một niềm vui
Nắng hoen hồng làm môi em ngào ngạt
Giọt trung trinh thơm ngát nụ cười tươi
Lời tha thiết từ tim người vọng đến
Hòa với niềm thương mến của ngàn cây
Sẽ len lén gởi vào từ ngọn nến
Cho mùa Xuấn trang điểm khá vơi đầy
Nguyễn Gia Linh
31-01-2012
NỒNG ẤM XUÂN XƯA

Nơi đây giá buốt khắp tư bề
Xác lá ủ vây cả lối về
Ẩm ướt ủ nâu màu sắc biếc
Xuân sang nơi đấy gợi hồn tê
Nhắc xuân lại nhớ cảnh xuân xưa
Cùng gốc mai vàng mộng ước mơ
Tôi lặt lá cho chào đúng Tết
Điểm cành nhánh khoác áo nên thơ
Tết đến nhớ hoài buổi rạng đông
Nhìn cây mai nở phủ đầy bông
Ửng tươi đài cánh mừng năm mới
Ôi đẹp làm sao dưới ánh hồng
Chuẩn bị Mẹ lo lá chuối xanh
So dây trải nếp gói tròn khoanh
Niềm vui của mẹ đầu xuân mới
Là đủ sắc tình hợp yến oanh
Ba chưng hoa quả đón giao thừa
Nơi bếp mẹ lo bánh mứt trà
Hớn hở cháu con vui mở hội
Rộn ràng áo mới tiếng cười đùa
Xuân đây lặng lẽ chẳng như quê (hương)
Mà khói chân mây khó quyện về
Thầm ước nhà nhà tươi thắm mãi
Cùng là hưng thịnh phúc an kề
Đặng Xuân Linh
mercredi 1 février 2012
GIỮA NHAU

bầy chim vui quá hót rung mây
lá khoe mầm biếc hoa bừng dậy
em giữa ta cười hương ngát say!
say ngát hương cười ta giữa em
môi quyện nồng môi gió biết ghen
Xuân còn hẹn nắng hoa và bướm
ta với em còn bao nhớ quên?
Cao Nguyên